Category:
God: Why did you call to him? Why didn’t you just wait for him to get to your room?
Me: Because I wanted him to know that I was awake, and I heard him, and he didn’t have to be afraid until he reached the end of the dark hallway.
God: Exactly. I hear you, my child. I hear your thoughts racing like feet down the dark hallway. There’s an other side to all of this. I’m there already. I’ve seen the end of it. And I want you to know right here as you walk through it all, you’re okay. I haven’t gone to sleep, and I won’t.
Me: *crying.* Can we sit together awhile? Can we just sit here a minute before I go back to facing it all?
God: There’s nothing I’d love more.
(Copied from a Facebook group)
Tôi: Chúa ơi, chuyện là thế này. Con sợ. Con đang cố không sợ, nhưng con vẫn sợ.
Chúa: Ta biết. Con có muốn nói cho ta nghe không?
Tôi: Chúng ta cần nói sao? Ý con là, Ngài đã biết hết rồi mà.
Chúa: Dù vậy, con cứ nói đi… Chúng ta đã từng trò chuyện mà.
Chúa: *Kiên nhẫn chờ đợi, không vội vã, không phân tâm, không bao giờ khó chịu.*
Tôi: Dạ. Con sợ rằng con sẽ làm tất cả mọi thứ để bảo vệ gia đình con, nhưng điều đó vẫn sẽ không đủ. Con sợ mất đi một người con yêu thương. Con sợ rằng thế giới sẽ không trở lại như trước đây. Con sợ rằng cuộc sống của con sẽ luôn có chút bất ổn.
Chúa: Còn gì nữa không?
Tôi: CÒN MỌI THỨ KHÁC.
Chúa: Con có nhớ đêm hôm trước con trai con tỉnh dậy và chạy xuống hành lang tới phòng con không?
Tôi: Có ạ.
Chúa: Lúc đó con vẫn còn thức, nên khi nghe tiếng chân con trai chạy, con bắt đầu gọi trước khi nó đến chỗ con… con nhớ không? Con nhớ con đã gọi gì không?
Tôi: Con nói: “Ổn thôi con! Ổn thôi con! Ổn thôi con! Mẹ đây.”
Chúa: Tại sao con lại gọi? Tại sao con không đợi nó đến phòng con?
Tôi: Vì con muốn nó biết rằng con vẫn thức, rằng con đã nghe thấy nó, và nó không cần phải sợ hãi khi đi hết đoạn hành lang tối tăm.
Chúa: Đúng vậy. Ta nghe thấy con, con của Ta. Ta nghe thấy những suy nghĩ của con chạy như đôi chân lao qua hành lang tối. Trong tất cả những điều này đều có Ta ở phía bên kia hành lang rồi. Ta đã thấy phần cuối cùng của nó, và Ta muốn con biết rằng ngay tại đây, khi con đang bước qua tất cả, con sẽ ổn thôi. Ta không ngủ, và Ta sẽ không ngủ.
Tôi: *khóc.* Chúng ta có thể ngồi cùng nhau một lúc không? Con có thể ngồi đây một chút trước khi con quay lại đối mặt với mọi thứ không?
Chúa: Ta không muốn gì hơn thế nữa.
(Sao chép và phiên dịch từ một nhóm trên Facebook)The Catholic faith offers a wealth of resources and practices that can contribute to a healthier mind and spirit.